| 
   
    
  
    
  
  I/- Mùa Xuân trên đảnh non hồng 
  
  Hạt bay xoải cánh trên đồng Như Lai 
  
  Chiều nghiêng một sắc vàng phai 
  
  Thế Tôn thường trụ trên đài giác tha 
    
  
  II/- Vô minh một cõi ta bà 
  Nghiệp sâu mới phải vào ra khó lường 
  Thương em ta luống đoạn trường 
  Nghiệp duyên khó dứt biết đường nào ra 
    
  III/- Chiều hôm hái nụ hoa cà 
  Thấy em áo trắng hài hoa gấm vàng 
  Hồng đào trổ nụ gò hoang 
  Ngẩn ngơ dáng ngọc ngỡ ngàng mắt nai 
    
  IV/- Ta về sương ướt hai vai 
  Tầm xuân trổ nụ trên tay lời thề 
  Mây bay nhớ núi mây về 
  Em về xin nhớ lời thề trúc mai 
    
   V/- Tóc em xõa mấy sợi mây 
  		Che mùa hạ đỏ phưọng gầy bóng quyên 
  Má đào e ấp cành duyên 
  Xuân thu chôn chặt con thuyền đêm đông 
    
  VI/- Xanh xanh suối chảy một dòng 
  Gửi theo con nước ba đồng trầu cau 
  Lên trời hái một chùm sao 
  Đem về để dưới cội đào tương tư 
    
  VII/- Se lòng tiếng nhạc Tương Như 
  Phụng cầu hoàng khúc... Thiên thư mấy tờ 
  Chợt hồn như tỉnh như mơ 
  Nước mây đôi ngả bao giờ gặp nhau 
    
  VIII/- Cảnh trong cảnh như chiêm bao 
  Sắc không không sắc như vào hư không 
  Ngọc bầu còn sẵn rượu hồng 
  Thức ăn là cả một dòng chân như 
    
  IX/- Lối xưa vết cũ thật, hư 
  Bây giờ lưu dấu ưu tư cho đào 
  Uyên ương hai ngả lòng đau 
  Hái cành hoa bưởi lòng nao nao lòng 
    
  X/- Quen nhau đã mấy mùa đông 
  Rồi mai em lại theo chồng về xuôi 
  Nước non bỗng lại ngậm ngùi 
  		Ai buồn trăng lặn, ai vùi cành hoa 
    
  XI/- Vung gươm đi khắp ta bà 
  Mà chưa tìm được căn nhà vô minh 
  Ai hay một kiếp nhân sinh 
  Bến tình là mộng, kệ kinh là nguồn 
    
  XII/- Nước nguồn nhớ suối về tuôn 
  Mây bay nhớ núi về buông gấm lồng 
  Từ khi em bước theo chồng 
  Xuân thu vàng võ hè đông đượm sầu 
    
  XIII/- Tưởng chừng em mới qua cầu 
  Trông theo chỉ thấy một màu xanh xanh 
  Bàng hoàng heo hút bóng oanh 
  Đành thôi đoạn tuyệt thôi đành thế thôi 
    
  XIV/- Về nguồn tìm gốc luân hồi 
  Vung gươm trí tuệ qua đồi vô minh 
  Nuốt viên thuốc nhẩn phù sinh 
  Thẳng tay quét sạch vọng tình thế gian 
    
  XV/- Thùy dương ai dạo cung đàn 
  Trời xanh khôn tỏ nỗi can trường này 
  Thuyền tình giục mái cuối mây 
  Ba đào xóa mất dấu gầy chân chim 
    
  XVI/- Trùng trùng mấy ngọn đồi sim 
  Suối tuôn lớp lớp vào tim những sầu 
  Ngàn năm mây nước dãi dầu 
  		Núi non vẫn đượm một màu ngàn xưa 
  		  
  XVII/- Luân hồi lắm nẻo đón đưa 
  Thì thôi đừng nhớ tình xưa lỡ làng 
  Quên đi tình khúc bẽ bàng 
  Ai ơi đừng khóc lá vàng mùa thu 
    
  XVIII/- Rượu hồng gậy trúc ngao du 
  Túi thơ hài thảo phong lưu một đời 
  Mặc cho sóng gió tơi bời 
  Mặc tình nhân thế nói lời gièm pha 
    
  XIX/- Rượu say thì lại cuồng ca 
  Di Đà trải khắp giang hà giọng ngân 
  Hết say thấy nhớ hồng trần 
  Lại say, say lại mấy lần chiêm bao 
    
  XX/- Gặp nhau nước mắt chực trào 
  Dáng gầy trước gió má đào hây hây 
  Ngập ngừng bước nhỏ chân mây 
  Tỉnh rồi còn thấy ngất ngây tấm lòng 
    
  XXI/- Ngày xưa đưa em sang sông 
  Thuyền con xuôi gió một dòng tà dương 
  Bên bờ vài khóm cúc hương 
  Vườn hoa bên bến còn vương dấu hài 
    
  XXII/- Mười năm chờ một độ mai 
  Mướp hoa cà nụ tháng ngày hè đông 
  Bây giờ em đã theo chồng 
  Giàn hoa thiên lý vui lòng xuân thu 
    
  XXIII/- Hồng trần tô thắm phù du 
  Trăm năm phù thế hiền ngu mấy người 
  Cơn say ta bỗng nực cười 
  Cười cho lá héo nhành tươi ngỡ ngàng 
    
  XXIV/- Ta về ngang bến đò ngang 
  Năm xưa đò cũ đưa nàng sang sông 
  		  Se se làn gió chiều đông 
  		  Nhìn theo con nước đau lòng bến mê 
    
  XXV/- Ngỡ xưa lạc lối trở về 
  		Kẽ lên khăn lụa lời thề sắc không 
  Nhớ nàng ra đứng đầu sông 
  Cuối sông còn nhớ ta không hỡi nàng 
    
  XXVI/- Ừ thì em cứ sang ngang 
  Trong ta kỷ niệm còn mang hương tình 
  Huệ, lan, đào, lý, cúc, quỳnh 
  Một mình trà rượu, một mình ngâm thơ 
    
  XXVII/- Nửa khuya tỉnh giấc hững hờ 
  Áo sương tuyết khãm một tờ Phổ Môn 
  Óc eo tiếng gáy đầu thôn 
  Thoảng xa tiếng mõ gọi hồn Lăng Nghiêm 
    
  XXVIII/- Sáng ra cầm chổi quét thềm 
  Chợt như hoa rụng vào tim đóa quỳnh 
  Nhớ em biển bắc đượm tình 
  Tìm em cuối bãi đầu ghềnh biển đông 
    
  XXIX/- Từ môi em nở nụ hồng 
  Mắt ta đã nhỏ hai dòng lệ xanh 
  Từ em xuống bến xa thành 
  Mùa xuân thôi đến bên nhành dạ lan 
    
  XXX/- Thì thôi hãy để thu tàn 
  Thôi thì hãy đễ cho nàng sang sông 
  Vỗ tay ta lại hát ngông 
  Chuốc say vài chén rượu hồng thắm môi 
    
  XXXI/- Từ em mặc áo hoa khôi 
  Phấn son là hạt luân hồi trổ hoa 
  Ta về gieo hạt Di Đà 
  Biến kinh tỉnh mặc một tà áo sư 
    
  XXXII/- Gương trong soi thấy thái hư 
  Nửa như mình hạt nửa như cội tùng 
  Biệt ly rồi lại tương phùng 
  Khóc cười hai chữ thủy chung muộn 
	màng 
    
  XXXIII/- Nằm co gối cỏ bên đàng 
  Chiêm bao thấy cụm sen vàng trổ hoa 
  Hương thơm ngát cõi Phật Đà 
  Không trung trổ một giàn hoa đại từ 
    
  XXXIV/- Có con thuyền nhỏ trầm tư 
  Đưa tam thế mộng giả từ bến mê 
  Thủy chung còn nhớ lời thề 
  Còn chưa bỉ ngạn còn tê tái lòng 
    
  XXXV/- Ta về hái trái sầu đông 
  Trái chín ta cất rượu hồng uống xuân 
  Hè về gieo hạt ngọc bầu 
  Bầu khô đựng rượu qua cầu đón thu 
    
  XXXVI/-Đi lên núi tuyết tầm tu 
  Thấy con nhạn trắng tha mù sa bay 
  Gác đầu gối đá ngủ say 
  Chiêm bao lại thấy trao tay lụa đào 
    
  XXXVII/- Về thành gậy trúc tiêu dao 
  Chợt nghe rưng rức ngày vào tuyết sơn 
  Về non thấy tuyết dỗi hờn 
  Nhớ về phố thị nghe đờn suối reo 
    
  XXXVIII/- Nghỉ chân mỏm đá cheo leo 
  Chờ khuya trăng rụng xuống đèo không hư 
  Một tay chống trượng thiền sư 
  Một tay lần chuổi đại từ bi tâm 
    
  XXXIX/- Về chùa thắp nén hương trầm 
  Quyện hương Tịnh Độ hòa tâm Niết Bàn 
  Chờ cho nửa khúc hương tàn 
  Thì ta xin một giấc vàng trong sao 
    
  XL/- Chim về vỗ cánh lao xao 
  Người về nghe lá xạt xào cành dương 
  Em về bên ấy cuối đường 
  Đầu đường có kẻ đoạn trường thế thôi 
    
  XLI/- Vách thành xiêu nát tường vôi 
  Ngỡ hình bóng cũ đã phôi pha nhiều 
  Xa xa vọng tiếng chuông chiều 
  Thương em thế tục lắm điều đớn đau 
    
  XLII/- Đợi ai tàn cuộc mưa mau 
  Em hong suối tóc dạt dào bóng chim 
  Tím rồi tím nữa đồi sim 
  Suối đâu lại chảy vào tim mạch sầu 
    
  XLIII/- Em đi qua mấy nhịp cầu 
  Thu mang theo bấy nhiêu sầu đón đưa 
  Hè đông nhớ nước non xưa 
  Nhìn mây xuân ngỡ em chưa theo chồng 
    
  XLIV/- Đợi ai mấy độ hè đông 
  Vàng mai mấy độ cúc hồng mấy xuân 
  Trời xanh cao đến mấy từng 
  Chờ em mấy độ hương rừng mùa thu 
    
  XLV/- Non tây điểm lụa sương mù 
  Nơi ta yên giấc ngàn thu kiếp nào 
  Bây giờ dường giấc chiêm bao 
  Trông non lòng  bổng dạt dào xa xăm 
    
  XLVI/- Đợi ai những đã mười năm 
  Đành thôi một kiếp tơ tằm bướm bay 
  Ừ thì trả lại mưa mây 
  Chiếc khăn tay lụa cuối ngày chớm thu 
    
  XLVII/- Đợi ai cuối phố xa mù 
  Bóng chim quyên giục còn lưu vóc gầy 
  Mai ta chết dưới đồi tây 
  Thăm mộ xin nhớ đựng đầy vốc hoa 
    
  XLVIII/- Về non nghe tiếng sơn ca 
  Nhớ rừng nghe tiếng lá hoa xạc xào 
  Xa thành hôm buổi chiều nao 
  Nghe chim lại thấy dạt dào nếp duyên 
    
  XLIX/- Đi vào thăm động hoa tiên 
  Mai, mơ, đào, lý, cánh thiền trúc xanh 
  Chừng như hoa rụng mấy nhành 
  Cánh thiền chót đỉnh bỗng thành không hư 
    
  L/- Kìa ai khoác áo thiền sư 
  Đường xa tìm viếng thảo lư họ Trần 
  Ở đây có gả Thiện Chơn 
  Neo thuyền dưới nguyệt ôm đờn đợi ai 
    
  LI/- Xuân lên miền thượng bẻ mai 
  Hè đông về núi kết hài du phương 
  Khi vui tình khúc vài chương 
  Rượu say ngâm khúc đoạn trường đón thu 
    
  LII/- Chân chưa chùn bước viễn du 
  Nửa đời cát bụi phiêu lưu giang hà 
  Ta đi cùng khắp ta bà 
  Một thanh kiếm phục hàng ma treo hờ 
    
  LIII/- Về ngang suối mộng đồi mơ 
  Cỏ mộ ai đó xanh lơ bên đường 
  Cũng là một giấc vô thường 
  Chết rồi rũ nắm tàn xương dưới mồ 
    
  LIV/- Có người dừng bước giang hồ 
  Ngồi xem lại cuộc cơ đồ bấy lâu 
  Một vui thì hết chín sầu 
  Còn đây tay trắng với đầu bạc phơ 
    
  LV/- Còn không em, những dòng thơ 
  Năm xưa ta tặng bên bờ thùy dương 
  Ngàn thương trao mắt ngàn thương 
  Gió lay sợi tóc ngát hương mái đầu 
    
  LVI/- Ở đây có một rừng ngâu 
  Có hồ vọng nguyệt, có cầu đoạn mê 
  Kìa ai năm trước trở về 
  Qua cầu xin bỏ lời thề năm xưa 
    
  LVII/- Trà hồng rượu cúc ngày mưa 
  Nước trong tắm mát buổi trưa mùa hè 
  Đêm thu xem đóm lập lòe 
  Xuân gieo mầm đậu nấu chè mùa đông 
    
  LVIII/- Lên non tìm động chân không 
  Vào thăm thấy rộng mênh mông khôn lường 
  Hái cành hoa bưởi bên đường 
  Trọn lòng thành kính cúng dường Phật thân 
    
  LIX/- Ra về lòng những lâng lâng 
  Một đời nhân thế phù vân đoạn trường 
  Ai rơi hạt lựu vô thường 
  Sang năm thấy lựu bên đường trổ hoa 
    
  LX/- Bao nhiêu là cõi sơn hà 
  Bao nhiêu bọt biển phù sa trần đời 
  Bao nhiêu giọt lệ đã rơi 
  Thế gian ai biết ta thời không tu 
    
  LXI/- Mai ta yên giấc ngàn thu 
  Cửa không đã mặc hồn du rừng thiền 
  Nước non chẳng có sầu riêng 
  Không yêu không ghét không phiền không không 
    
  LXII/- Gió lay mái tóc bềnh bồng 
  Phấn son tô điểm má hồng diểm xưa 
  Ngày này năm trước đón đưa 
  Chân em bước nhỏ chiều mưa thánh đường 
    
  LXIII/- Em qua mấy cuộc đoạn trường 
  Lại đem cát bụi về vương áo đà 
  Bao giờ em mặc ca sa 
  Thì ta gửi tặng một tà áo ni 
    
  LXIV/- Bẽ bàng mấy độ thu đi 
  Xót xa đông nọ làm thi nhớ người 
  Xuân tàn người héo môi cười 
  Hạ vàng cỏ mộ thì người khóc ta 
    
  LXV/- Đợi em tròn mấy năm qua 
  Chợt đâu lại gặp dưới tà dương nao 
  Môi em má thắm nụ đào 
  Tỉnh ra là giấc chiêm bao lỡ làng 
    
  LXVI/- Nhớ ngày em bước sang ngang 
  Nửa dòng ly biệt nửa ngan ngát sầu 
  Trời cao xanh thẳm một màu 
  		Nào hay cỏ mộ liệm bao nhiêu tình 
    
  LXVII/- Hồng đào nậm rượu một bình 
  Khi say mình ngỡ bóng mình là ai 
  Mình với bóng đã ngủ say 
  Chiêm bao lại thấy non đoài kết hoa 
    
  LXVIII/- Về ngang suối mộng la đà 
  Nước trong lại nhớ mạn trà năm xưa 
  Trú chân lều cỏ ngày mưa 
  Trà hồng rượu cúc cũng vừa túc duyên 
    
  LXIX/- Đêm mưa giọt rụng ngoài hiên 
  Bên trong lều cỏ tưởng miền hoa rơi 
  Mưa ru ta giấc diệu vời 
  Trong mơ cảm cảnh hoa rời rạc hoa 
    
  LXX/- Hồn non nước, nỗi sơn hà 
  Ơn cha nghĩa mẹ những là Phật ân 
  Vai còn nặng gánh hồng trần 
  		  Nghiêng đôi vai hạc trắng ngần hư không 
  		  
    
  LXXI/- Áo em phất lụa tơ hồng 
  Làm rơi hạt ngọc theo dòng phù vân 
  Xá gì một chút ái ân 
  Lênh đênh đầu sóng mười phân xa bờ 
    
  LXXII/- Thành đàn nẩy hạt nên thơ  
	 Âm nao làm vở hạt tơ hồng rồi 
  Chân em bước nhỏ luân hồi 
  Về ru trái cấm trong nôi địa đàng 
    
  LXXIII/- Cuồng ca dưới ánh trăng vàng 
  Nhặt khoan một chiếc thuyền nan xuôi dòng 
  Nhởn nhơ con cá dưói sông 
  Mây lồng sao tỏ sông lồng bóng trăng 
    
  LXXIV/- Kìa ai trọn kiếp nhọc nhằn 
   Mãi theo danh lợi biết chăng dã tràng 
  Chết rồi rũ nắm xưong tàn 
  Ai ơi tỉnh giấc mơ màng hay chưa 
    
  LXXV/- Từ nhau một buổi chiều mưa 
  Xuống thuyền xa bến lại vừa nước xuôi 
  Dưói thuyền người trọn niềm vui 
  Trên bờ có kẻ nếm mùi đắng cay 
    
  LXXVI/- Về non cuốc sỏi trồng lài 
  Sang năm lài trổ một vài nụ hương 
  Đem về phơi nắng tẩm sương 
  Tháng sau ta lại hòa hương với trà 
    
  LXXVII/- Buồn thì xuống suối vớt hoa 
  Vui lên mạn ngược hái cà dầm tương 
  Xuân thu hài cỏ du phương 
  Hè đông ta ngự giữa sườn non tiên 
    
  LXXVIII/- Thế gian rộng mở rừng thiền 
  Cúng dường ân Phật nén chiên đàn trầm 
  Hương thơm thấm đượm nhuần tâm 
  		   Gom bao tục lụy ươm mầm Như Lai 
    
  LXXIX/- Sư về thăm động thiên thai 
  Lên non nhịp đá tụng vài biến kinh 
  Vào chơi hang động một mình 
  Dấu chân phá bụi còn in trước thềm 
    
  LXXX/- Chạnh lòng heo hút bóng chim 
   Tưởng chừng hạc trắng về tìm dấu mai 
  Tà dương chiếc lá thu bay 
  Tìm đâu tăm cá tháng ngày mênh mang 
    
  LXXXI/- Có người ngồi đợi thu tàn 
  Nhớ ai mấy độ mai vàng cợt xuân 
  Hoa rơi mấy cánh ngập ngừng 
  Tình xuân lịm chết theo từng tấc hơi 
    
  LXXXII/- Tiếng xưa tình khúc tuyệt vời 
  Dư âm còn lại rụng rơi tiếng sầu 
  Mười năm nắng gió mưa mau 
  Áo ta nay đã bạc màu tuyết phong 
    
  LXXXIII/- Đàn ai réo rắt bên sông 
  Rơi vào vực thẳm của lòng thi nhân 
  Đàn như quên tiếng ái ân 
  Mười năm mặc nhận lấy phần cô đơn 
    
  LXXXIV/- Về rừng đêm tối chập chờn 
  Nữa khuya nghe suối dạo đờn tương tư 
  Tàn đêm tựa vách thảo lư 
  Nghe chân em dạo trên thư nửa tờ 
    
  LXXXV/- Nhớ xưa tình hãy còn thơ 
  Trăng thu nay gãy đôi bờ trinh nguyên 
  Lỡ làng nợ, xót xa duyên 
  Lòng như tiếng sóng vỗ thuyền lao xao 
    
  LXXXVI/- Hồn ta rụng giữa rừng đào 
  Tuyết sương liệm xác ta vào không hư 
  Không trung tiếng hát đại từ 
  Vô sanh hòa điệu chân như Niết Bàn 
   
    
  LXXXVII/- Kìa ai nhặt cánh hoa tàn 
  Dáng như nuối tiếc tuổi vàng đã qua 
  Thế gian là những xót xa 
  Tươi hoa mấy lúc tàn hoa mấy thì 
    
  LXXXVIII/- Mười năm đèn sách đi thi 
  Một trường danh lợi khác gì biển dâu 
  Đời người nào khác bóng câu 
  Vừa son trẻ đó bổng đâu bạc đầu 
    
  LXXXIX/- Mười năm bắt một nhịp cầu 
  Tìm em lổi nhịp nên sầu còn vương 
  Đắng cay trên vạn nẻo đường 
  Vì đâu mà phải đoạn trường bấy năm 
    
  XC/- Về chùa nghe tiếng pháp âm 
  Giọng sư trầm mặc thậm thâm diệu vời 
  Trải qua ngần ấy cuộc đời 
  Mà chưa ngộ được nửa lời của sư 
    
  XCI/- Mở ba trang sách thiên thư 
  Thấy tam thế mộng cùng hư không đùa 
  Lại đi viếng cảnh nhà chùa 
  Lặng nghe kinh kệ mấy mùa thu qua 
    
  XCII/- Em còn gì phải thiết tha 
   
  Hương xuân nay đã trôi qua mất rồi 
  Có chùa ở giữa sườn đồi 
  Về nương thoát nẽo luân hồi từ nay 
    
  XCIII/- Thôi xin từ tạ trang đài 
  Cũng xin giã biệt chuỗi ngày oan khiên 
  Về non ngự chót đỉnh thiền 
  Hỏi em mấy gánh ưu phiền đổ chưa 
    
  XCIV/- Qua rồi mấy độ đón đưa 
  Áo em ngàn tím ngày xưa đoạn trần 
  Nay em quỳ trước Phật thân 
  Hồng trần đã sạch mấy lần xương da 
    
  XCV/- Trần gian sáu tiếng Di Đà 
  Đón em hết kiếp cầm ca trở về 
  Phất tay từ giã bến mê 
  Gửi viền trăng lạnh lời thề trăm năm 
    
  XCVI/- Môi em giờ đượm pháp âm 
  Mắt em mở rộng ngàn tầm vị tha 
  Tay em mười ngọn tháp ngà 
  Ngón thon lại chỉ người qua sông buồn 
    
  XCVII/- Bây giờ pháp vị tràn tuôn 
  Phất trần vô cấu mưa nguồn pháp âm 
  Áo em lụa trắng tơ tằm 
  Nối vòng nhật nguyệt hồng tâm đoạn trần 
    
  XCVIII/- Hết rồi những nỗi ân cần 
  Mang đôi hài thảo phong trần thế gian 
  Khi lội suối, lúc băng ngàn 
  Nghêu ngao bầu rượu hát vang với đời 
    
  XCIX/- Thuyền nan một mái ra khơi 
  Du sơn ngoạn thủy thảnh thơi tháng ngày 
  Rượu hồng ta uống thật say 
  Ngâm câu Bát Nhã hát bài Vô Sanh 
    
  C/- Ánh dương chiếu rõ ngọn ngành 
  Gương mài đã sáng rành rành tánh không 
  Phong trần trong đục mặc lòng 
  Túi thơ bầu rượu thong dong suốt đời 
    
  	  
  		  
  Thường Sơn 
         |