| 
	 
	  
	  
	Uy linh nào 
	cho rừng thiêng thêm lạnh 
	Uy vũ nào cho 
	gió phải gào than 
	Và từ đâu lá 
	rụng buổi thu sang 
	Để vạn kiếp 
	thu sầu chiều bảng lảng 
	  
	Và như thế 
	mùa Thu về lãng mạn 
	Tự ngàn xưa 
	cho đến mãi ngàn sau 
	Lá mùa Thu 
	ngàn vạn những gam màu 
	Theo gió 
	thoảng lá rơi màu ly biệt  
	  
	Phút biệt ly 
	có thì thầm như gió ? 
	Lá xa cành có 
	lặng lẽ như trăng? 
	Sao tình kia 
	lại chẳng thể vĩnh hằng 
	Lại xôn xao 
	Thu mùa thay áo cưới ! 
	  
	Buổi em vui, 
	thu buồn nên lá đổ 
	Xác lá rơi 
	như xác pháo vu quy 
	Hồn thu chết 
	theo từng phút phân ly 
	Rồi từ đó tôi 
	như thành tượng đá … 
	  
	
	Thường Sơn 
 |